“Con cầu Trời cầu Phật run rủi cho cái con đĩ thoã cướp chồng chết trôi chết dạt, chết đói chết khát, chết đường chết chợ, ra đường xe đâm, về nhà điện giật, Trời Phật thương con làm cho gia đình nhà nó ba đời bảy kiếp loạn luân, họ hàng hang hốc nhà nó đời đời lụn bại...”. Thật khó tin những lời phàm tục, độc địa ấy được người ta cầu xin nơi... cửa Thiền.
"Xui" Phật, Thánh làm... điều ác
Chùa H. (quận Cầu Giấy - Hà Nội) chiều tối ngày 14 âm. Cô bạn tôi từng gặp chuyện linh nghiệm ở ngôi chùa này nên rất mộ. Đang gặp chút trắc trở trong gia đình, tôi theo cô bạn đi lễ chùa, những mong Đức Phật linh thiêng giúp tôi có được sự bình an. Người chen nhau như chợ hoa ngày Tết, sau mấy lần đôi giày mới bị “giày xéo” đến xót ruột, tôi mới len chân đến Phật điện đặt lễ.
Từ nam thanh nữ tú cho đến các bà sồn sồn, từ những công chức “sơ mi cổ cồn” đến những kẻ xăm trổ đầy mình “giang hồ có số” đều xuýt xuýt xoa xoa, vái lấy vái để. Phật điện ở quá xa nên đa phần người nọ vái lưng người kia. Chỉ tiếc các chị các cô tốn bao công trang điểm, những đường nét tô vẽ cầu kỳ bị nhoè đi bởi nước mắt khói nhang. Vài ba Phật tử cằn nhằn khi vừa cắm cây hương xuống đã bị ban quản lý nhổ cho vào thùng rác.
Lời cầu nguyện của tôi bị cắt ngang bởi tiếng sụt sùi của một người phụ nữ bên cạnh. Tiếng sụt sùi lớn dần... Liếc sang, đó là một người phụ nữ ngoài ba mươi, trái với vẻ ngoài đầy xúc động, ngôn ngữ của chị thông đòn bén giọt với “khẩu khí” của một bà hàng cá ở chợ: “Cái thằng Trời đánh Thánh đâm, con chiều nó như gái Nhật chiều chồng, thế mà nó rửng mỡ trai này gái nọ...”. Chị đang “kể tội” chồng ngoại tình trước toà Tam Bảo... Cái ngôn ngữ lạ lùng trước cửa Phật khiến tôi tò mò, tôi vờ bước sang cô không quên “tấu trình”: Con ấy nó ở địa chỉ (...), làm cơ quan (...), con đã ghi rõ trong lá sớ.
Cuối cùng cô “chốt hạ”: “Nếu Trời Phật run rủi giúp con được thoả mãn tâm nguyện, con sẽ hành hương đến đất Phật để làm hậu lễ, con nguyện tụng kinh niệm Phật suốt đời!”. Người phụ nữ vừa “kể tội” chồng mang dáng dấp một công chức nhà nước, gương mặt khả ái. Nhưng, dù giữa khói nhang, tôi vẫn nhận ra một đôi mắt sắc sảo. Quá “sốc” vì những lời lẽ ấy không phát ra từ một người lọt qua cửa khẩu, đã mấy tháng nay, bà đang khốn đốn vì chồng trót dại lô đề.
Tôi lại gần một cô gái trẻ có bộ tóc hung đang quỳ mọp gối “đầy lòng thành”, một khoảng lưng trắng lốp lộ ra... Còn ít tuổi nhưng cô vái còn “nghề” hơn cả một bà đồng thâm niên. Phải căng tai hết mức tôi mới nghe được “tâm nguyện” của cô gái. Cô là sinh viên Trường Đại học Thương mại và đang xin Đức Phật từ bi “độ” cho, nếu đề thi không “trúng tủ” thì xin Phật Thánh “che mắt, bịt tai” mấy “thằng cha”giam thị trong ky thi tơi...
Đã xin Phật xá tội, rồi lại “tái phạm”, tôi thấy ân hận, không lẽ buổi đi lễ Phật mong sự an bình lại biến thành một buổi đi “thực hành nghiệp vụ” của một... điệp viên. Nhưng trước sự sám hối, dường như Đức Phật bao dung đã rộng lòng đại xá cho tôi, bằng chứng là đến lần thứ tư thì tôi không còn phải “nghe lén” nữa. Khi trở về ngang qua hàng viết sớ, tôi gặp hai chân dài chống nạnh oang oang nói với người viết sớ thuê: “Bố viết thế nào thì viết, nếu thằng cha ấy “nhả” cho con cái Vespa đen thì đảm bảo lần sau, bố viết sớ cho con “ba trăm” chứ không phải “ba đồng”.
Chốn Thiền... quen với cơ chế
Hồi nhỏ, những lần đi lễ đền chùa, bà tôi, mẹ tôi bao giờ cũng cầu mạnh khoẻ, cầu làm ăn may mắn, mong Trời Phật khai mở trí tuệ để chúng tôi học hành tấn tới. Và bản thân tôi, thi thoảng có đến cửa Thiền để tìm sự thư thái, dẫu Đức Phật và các đệ tử của ngài có hiền từ, tôi vẫn luôn thấy toát lên một sự nghiêm trang. Sự trang nghiêm khiến con người thành kính hơn, và cái tâm cũng trở nên thanh tịnh hơn. Bốn lần nghe những lời cầu xin ngược đời trong một buổi lễ tưởng đã quá nhiều, nhưng khi nghe tôi tâm sự, một vị đại đức cười bảo: “Phật, Thánh cũng phải quen với... cơ chế, đó là chuyện thường ngày nơi cửa Phật, cửa Thánh rồi”. Đúng là lâu không đi lễ chùa, tôi hoá ra là người... tụt hậu.
Chẳng những chỉ đến cầu nguyện, không ít người sợ rằng những lời cầu nguyện của mình không đến tai Đức Phật, còn nhờ các sư đứng ra thỉnh Phật. Vị đại đức cho biết, những người giữ trách nhiệm trông nom chùa chiền như ông hàng ngày phải tiếp nhận không ít những yêu cầu oái oăm. Dạo tháng Tám, có một ông dáng như sếp lớn đến chồng năm “vé” xanh nhờ vị đại đức đứng ra làm lễ cầu xin ông anh ruột đang nằm ở bệnh viện Bạch Mai sớm “mát mẻ” lên cõi “niết bàn”. Truy hỏi mãi căn nguyên mới biết, ông đang nóng lòng hoàn tất thủ tục sổ đỏ cho mảnh đất cha ông để lại trước khi con của ông anh từ nước ngoài trở về!
Một huynh đệ của vị đại đức còn gặp điều tai dị hơn: ông bị mạt sát là không có lòng “từ bi” chỉ vì ông từ chối việc đứng ra giúp một ông tiến sỹ thỉnh Phật đưa “tai bay vạ gió” tìm đến một người đồng nghiệp cùng phòng! Dĩ nhiên, những lời mạt sát nhà chùa của ông tiến sỹ tỉ lệ thuận với số chữ nghĩa có thừa trong đầu ông ta. “Gần đây có một ông cấp to mắc vào tham nhũng, gia đình nhờ vả khắp các chùa đền, miếu phủ, chẳng ai dám nhận cầu xin cho ông ta vì cho rằng tham nhũng bị tù là xứng đáng.
Nhưng tôi lại nhận đứng ra làm lễ cầu an cho ông ấy. Người xưa dạy “nhân nào, quả nấy”, bây giờ ông ta ngồi trong tù, tức là đã nhận “quả” rồi. Mình giúp người ta sám hối, thấy được cái lỗi lầm, giúp người gieo cái “nhân”, gieo cái mầm “thiện” mới chả tốt hay sao. Chỉ mong các vị hiểu rằng, cửa Phật, cửa Thánh luôn khuyến khích con người làm điều thiện, tránh điều ác”, vị đại đức tâm sự.
Nghe lời vị đại đức, tôi thêm hiểu về cái từ bi nơi cửa Phật, cái sâu xa của Phật pháp, lại chạnh lòng nghĩ đến những cái dáng khệnh khạng, những khuôn mặt phè thịt, những đôi môi cong cớn... trước cửa Thiền. Chẳng biết, khi biến cửa Phật, cửa Thánh thành những cuộc mặc cả, khi nhờ Phật, nhờ Thánh làm điều ác, người ta có để ý rằng, trong các ngôi chùa, đối diện với ông Khuyến Thiện, luôn có một ông tướng mạo dữ tợn, đó là ông Trừng Ác...
(Thiên Văn, Kinh Bắc - Báo Đại Đoàn Kết)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!