Tôi sắp kể ra đây một câu chuyện thật mà một số người và chính tôi đã chứng kiến bằng mắt mình. Nguyện sự vinh hiển thuộc về Chúa. Vào một trưa hè tại Hội thánh Hồng Ngự, cách đây rất nhiều năm, ngày ấy tôi độ khoảng 8 hay 9 tuổi gì đó thôi nhưng tôi nhớ như in vì câu chuyện quá lạ lùng đã khắc sâu vào tâm trí tôi. Hồng Ngự là Hội thánh thứ ba mà cha tôi, một mục sư trẻ, đến hầu việc Chúa. Lúc ấy nhà thờ Hồng Ngự còn là nhà sàn bằng cây ván bên cạnh sân banh. Tư thất mục sư tiếp nối ở phía sau tòa giảng, được ngăn ra cũng bằng vách ván. Trưa ấy, một bà cụ đến tìm xin nước thánh để về chữa bệnh cho con gái của bà.Con bà điên loạn vì bị quỷ ám, nhiều ngày chẳng ăn uống được gì. Cha tôi đã cắt nghĩa cho bà cụ biết hội thánh Tin Lành không có nước thánh và nước thánh cũng không thể chữa lành cho con bà được, chỉ có quyền năng Chúa mà thôi. Cha tôi bảo nếu bà tin thì hãy đem con gái đến. Bà cụ tin và hứa sẽ trở về đem con gái mình đến nhà thờ liền.
Trong khi chờ đợi, cha tôi đọc Kinh Thánh rồi vào phòng riêng buông màn xuống cầu nguyện với Chúa. Một lúc sau từ xa có một đoàn người rất đông đi tới. Quỷ dữ đã hành hại người đàn bà trạc 30 tuổi một cách khổ sở. Đầu bà đội chiếc quần đen, hai ống cột lại với nhau ở dưới cầm, la hét khan cả cổ, có lúc đi, có lúc thì lăn tròn xuống con đường đất trải đá, rồi có lúc đứng lên vừa đi vừa múa may quay cuồng. Thật lạ, vừa bước chân lên chiếc cầu ván để vào sân nhà thờ, bà Mướp (tên người đàn bà) bỗng đi đứng lại đàng hoàng và có vẻ khép nép, hiền dịu nữa. Họ đi vào bên hông nhà thờ, nơi một bên là tòa giảng, một bên là cửa tư thất (nhà của gia đình mục sư ở). Lúc đó mẹ tôi đã đóng cửa tư thất, giữ ba con nhỏ bên trong. Tuy vậy chúng tôi đều háo hức cố tìm kẻ vách ván để ghé mắt nhìn xem chuyện gì xảy ra bên ngoài và đã chứng kiến cảnh tượng thật lạ lùng.
Vào đến nơi bà Mướp sợ sệt cất giọng run rẩy:
- Cha ơi con sợ cha lắm cha ơi….
Cha của tôi nghiêm giọng ra lệnh (cho quỷ ở trong bà):
- Quỳ gối xuống,bỏ cái gì trên đầu ra, khoanh tay, nhắm mắt lại.
Bà Mướp làm theo. Cha tôi cầm quyển Kinh Thánh để ở trên đầu bà và nói:
- Nhân danh Chúa Giê Xu tôi đuổi quỷ ra khỏi người nầy!
Bà Mướp đã nhảy vọt lên một cái thật cao rồi té rầm xuống sàn ván. Nghe đến danh Chúa Giê Xu quỷ đã phóng ra khỏi, vật người đàn bà ngã nằm dài thảm thương. Dân chúng sợ hãi bỏ chạy tán loạn ra đường. Cha tôi đỡ bà dậy, cho bà ngồi lên ghế nghỉ mệt rồi khởi sự cắt nghĩa đạo. Bà Mướp chăm chú nghe và cuối cùng bằng lòng tiếp nhận Chúa Giê Xu làm Cứu Chúa của đời sống mình. Một lần nữa bà quỳ xuống để cha tôi cầu nguyện cho. Lần nầy chính bà quỳ gối trước Chúa chứ không phải quỷ trong bà run rẩy quỳ. Theo lời dặn dò trước thật chu đáo của cha tôi, mẹ tôi đã nấu sẵn cháo vì biết bà mấy ngày nay không ăn uống gì. Bà Mướp dùng cháo rồi ra về với người mẹ già trong sự sững sờ của mọi người.
Từ đó chúng tôi thấy bà Mướp rất trung tín đến Hội thánh để thờ phương Chúa đều đặn mỗi Chúa nhật. Từ đó niềm tin vào quyền năng Chúa trong tôi đã lớn lên thật vững chắc.Tôi biết rằng thế gian có một quyền lực tối tăm rất mạnh mẽ, đáng sợ, nhưng tôi cũng tin rằng Chúa mà mình đang thờ phượng có năng lực trỗi hơn gấp vạn lần. Quyền lực của sự tối tăm phải bị khuất phục trước danh quyền năng cao cả của Chúa Giê Xu.
Cảm tạ Chúa vì con có Ngài. Thật phước hạnh cho đời con vì được sống, trông cậy vào Quyền Năng Tuyệt Đối ấy trong thân xác hay hư nát nầy. Amen.
Người Thầm Lặng
http://www.songdaoonline.com/?com=vuonedenmoi&mod=news&news=9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!