Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2009

ĐAU KHỔ THƯỜNG DẪN ĐẾN GANH TỴ

Giống như mặc cảm tội lỗi và sự tức giận, ganh tỵ cũng là một vấn nạn mà người đau khổ phải đương đầu chịu đựng .
"Tại sao gia đình đó hạnh phúc qúa, con cái 10 người đầy đủ chẳng mất ai?Còn mình chỉ sinh được 2 đứa thì chết mất 1?"

Người em đi khám bệnh , bác sĩ báo tin buồn, cô không thể nào sinh con được nữa .Về đến nhà , bà chị mừng rỡ tâm sự ,chị vừa có thai đứa thứ tư.
Người góa phụ cô đơn ganh tị với hạnh phúc của bạn mình, nó ...xấu hơn tôi mà vẫn còn có chồng đi đưa về đón.
Gia đình nọ giầu nứt đố đổ vách trộm không đến lại viếng nhà tôi , tôi còn nghèo lắm , ky cóp hoài vẫn chưa đủ tiền xây nhà ...lầu , mua xe BMW.
Có những lời khen nghe ngọt ngào , nhưng lòi cái đuôi ganh tị thấy rõ "Anh chị giỏi thiệt , mới sang đây ba năm đã mua được nhà . Tụi em ở Úc gần 10 năm rồi , hai vợ chồng đi làm đầu tắt mặt tối mà vẫn không đủ tiền mua nhà"(người được khen tức muốn ói máu , nó khen mà làm như hỏi dò xem coi mình có làm ăn gì phi pháp không mà mau giàu quá vậy) Có những lời ca ngợi trước , chê bai sau lộ rõ bộ mặt ganh tị "Công nhận con cái bà giáo Chánh thông minh chăm học dễ sợ , bốn đứa mà đã được 2 đứa kỹ sư , một thằng sắp ra trường Dược , đứa út thì năm thứ hai Y khoa .Nhưng mà tụi nó bê bối khó dạy lắm ! Mất gốc cả rồi .Chẳng đứa nào nói được tiếng Việt, chơi toàn tụi Úc , bồ bịch lăng nhăng .Tài mà thiếu đức cũng như không"(Con tui thì không được nhiều tài , nhưng ngoan ngoãn , hiền lành nết na đức độ)Ganh tị bằng những lời nói móc họng xách mé kiểu này thì có vẻ hơi ti tiện tiểu nhân .
Trẻ em ganh tị vì phải tranh đấu để được yêu thương. Người lớn ganh tị vì mình cũng như họ tại sao lại không bằng họ . Khi gặp tai họa , ai cũng đau khổ , nhưng chắc chắn người ta sẽ đau khổ hơn khi thấy những người khác như họ mà lại không bị gì .Nguyên một dãy nhà bị cháy rụi , tự nhiên có một hai căn thoát nạn .Gia đình nạn nhân nào cũng buồn nhưng có lẽ họ đỡ buồn hơn nếu căn nhà kia ...cháy luôn để tất cả đều chung một cảnh ngộ.

Chúng ta ganh tị vì tại sao Thiên Chúa có vẻ như không công bình , Ngài đã ban cho con nhỏ kia sắc đẹp , nết na đủ thứ còn tôi thì...không được đẹp lắm so với ...hoa hậu thế giới ?Thằng đó đàn địch nhiều tài con gái dễ mê còn tôi ngón tay nào cũng như rễ cây cổ thụ , cầm đàn đàn đứt dây ,cầm cọ cọ gẫy , tiếng hát khàn đục như ếch kêu chiều mưa biên giới ?Tâm lý trẻ em và người lớn ganh tị để được yêu thương , nếu Thiên Chúa công bình thì Ngài phải thương yêu và ban phát ân huệ cho mọi người đồng đều .
Đi thăm một người đau khổ vì bất cứ nguyên nhân nào , chúng ta cảm thông với người ấy ,nhưng trong lòng thì cũng mừng thầm vì không bị như họ .Đến lượt chúng ta khi đau ốm , bệnh tật ,buồn phiền vì người thân yêu qua đời , vì mất việc hay vì gặp chuyện xui xẻo , chúng ta thường ganh tỵ với sức khỏe và hạnh phúc của thiên hạ . Biết rằng ganh tỵ chỉ làm cho mình khổ thêm nhưng chúng ta không thể nào tránh được cảm giác đó .
Chúng ta nhận thức rằng hàng triệu triệu người trên thế giới còn đau khổ hơn chúng ta nhiều .Bề ngoài họ có thể vui cười sung sướng nhưng trong lòng thì tràn trề khổ đau "ở trong chăn mới biết chăn có rận "Biết đâu họ cũng ganh tị với chúng ta?
Một người phụ nữ đang an ủi người bạn góa bụa , có thể cũng đang lo lắng ông chồng sẽ mất việc nay mai , con cái hư đốn bỏ nhà ra đi .
Một thanh niên chạy chiếc xe thể thao bóng loáng chở cô bồ vút qua mặt ,có thể đang còng lưng làm thêm giờ phụ trội để trả góp tiền mượn nhà băng.
Tới một đám cưới mọi người vui mừng , ăn uống phủ phê nhảy nhót tưng bừng , biết đâu họ chỉ cố tạm quên những khó khăn chồng chất đang chờ đón khi tiệc tàn .?
Chính tôi cũng có lúc tưởng rằng gia đình mình sao đau khổ nhiều quá , cho đến khi nghe được những câu chuyện thương tâm gấp vạn lần , tôi mới chợt hiểu rằng , dầu sao đau khổ của mình chỉ như một hạt cát nhẹ tênh so với núi đá buồn rầu của người khác .
Một gia đình, mẹ và các con vượt biển chìm tàu chết hết chỉ còn lại ông bố điên khùng tàn tật sống dở chết dở .Gia đình song thân Anh Hoài , 14 đứa con chỉ còn sót lại 2 người .Hai vợ chồng sinh được hai đứa con cưng , "nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa"bị tai nạn xe hơi chết cả hai , ông bố nằm nhà thương hôn mê chưa biết lúc nào tỉnh dậy .Chết đi nhiều khi còn đỡ hơn sống , đã có những gia đình đau khổ cả đời vì một hai người con bị khuyết tật bất bình thường .
Không ai có thể kể hết những đau khổ triền miên mà con người phải can đảm chịu đựng .
THÀ ĐỪNG AN ỦI THÌ HƠN
Khi bị mặc cảm tội lỗi đè nặng , chúng ta thường tự trách chính mình .Có những trường hợp nạn nhân không tự trách mình thì có người khác trách giùm .
Chị Thy té xỉu khi ông chồng bỗng nhiên tuyên bố chia tay . Cưới nhau được bốn năm , vợ chồng đôi lúc cũng có cãi nhau to tiếng , nhưng đó là chuyện bình thường của đời sống hôn nhân. Bây giờ ông chồng dở chứng bồ bịch , ông chê chị cù lần và thẳng thắn nói rằng ông đã có người khác rồi .Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ ông thu xếp quần áo và dọn ra khỏi nhà để mặc chị khóc nức nở tủi hờn .Tỉnh dậy , chị chạy về nhà ngoài , bố mẹ chị cũng buồn khi nghe tinh và hết lòng an ủi .
Bà mẹ gọi con gái vào phòng để hai mẹ con dễ thủ thỉ tâm sự .Bà dò hỏi chị rất kỹ lưỡng ,chuyện vợ chồng ,tiền bạc , nấu nướng , quán xuyến tề fia nội trợ , bà cố tìm ra nguyên nhân đổ vỡ của gia đình chị .
Thật bất ngờ chị Thy ném mạnh tách nước trà vào tường và hét lên"Mẹ đừng nói nữa , nãy giờ con chỉ nghe mẹ khuyên :giá con đừng làm như thế này , nếu mà con làm như thế kia thì đâu đến nỗi.Cứ làm như tất cả đều là lỗi của con .Trong đầu mẹ nghĩ rằng nếu con là một người vợ tốt thì chắc anh ấy đã không bỏ con phải không?Con nói thật mẹ. con đã cố gắng hết sức để chu toàn nhiệm vụ làm vợ .Tại sao anh ấy đòi ly dỵ thì con không biết nhưng chắc chắn không phải lỗi của con hoàn toàn"
Chị Thy nói đúng .Bà mẹ cũng đúng khi an ủi và chia sẽ nỗi buồn với con gái .Nhưng bà hơi nhẫn tâm khi vô tình kết tội con gái trong chuyện đổ vỡ .
Cách đây khá lâu tôi có cử hành tang lễ cho một thiếu phụ qua đời lúc tuổi đời còn thanh xuân , 36 tuổi , bịnh ung thư , để lại cho chồng một đứa con trai 10 tuổi .Tới nhà thăm tôi nghe bà dì an ủi cháu như thế này "Cháu đừng buồn .Thiên Chúa cất mẹ về vì Ngài cần mẹ hơn cháu cần mẹ , mai mốt dì bảo ba kiếm ...cho cháu một mẹ khác nhé?" Bà dì chỉ muốn an ủi cho cháu đở buồn nhưng bà đã phạm phải những sai lầm to lớn:
Thứ nhất , bà khuyên cháu đừng buồn , tại sao chúng ta lại cứ phải dấu diếm và đè nén những xúc động chân thành trong tâm hồn?Mẹ chết chẳng lẽ không được biểu lộ những uất nghẹn đau đớn của mình qua tiếng khóc, tiếng gào ?
Thứ hai bà cho rằng Chúa cất mẹ cháu về , một câu nói thông thường trên cửa miệng của mọi người nhưng khá nguy hiểm đối với trẻ em. Chúng chưa đủ suy nghỉ để hiểu những quan niệm về tôn giáo và đức tin .Vì thế, nếu Chúa đương không giành dựt người mẹ khỏi tay đứa con , nó sẽ ghét Chúa và căm hận Chúa .
Thứ ba Thiên Chúa cần mẹ cháu hơn là cháu cần . Bà dì muốn cháu hy sinh , vì cái chết của mẹ rất ý nghĩa , mẹ qua đời trong sự quan phòng của Thiên Chúa .Thằng bé không thể hiểu những phức tạp của vấn đề , nó chỉ biết rằng lỗi tại nó mà mẹ nó chết , vì nếu nó cần mẹ hơn Chúa chắc mẹ nó không chết .
Thứ tư "dì bảo ba kiếm mẹ khác cho cháu"Thằng bé không thích mẹ khác , nó chỉ muốn mẹ ruột người đã thương yêu chăm sóc nó bấy lâu nay .Tôi tội nghiệp dùm cho bà dì ghẻ nào đó có thể sẽ ở nhà nó trong tương lai ,chắc chắn thằng bé sẽ đổ lên đầu bà tất cả những tức tối ngang ngược trẻ con vì bà đã tới chiếm đoạt vị thế của người mẹ ruột mà nó vẫn tôn thờ .
Bà dì tai hại đã làm thằng bé la hét ầm ĩ với những lời khuyên không thích hợp của bà ,Tôi phải bỏ ra gần hai tiếng đồng hồ nói chuyện với nó, khẳng định và bảo đảm với nó rằng không phải lỗi tại nó mà mẹ nó qua đời . Không phải tại ngày xưa nó lười biếng , ăn tham , giận hờn ,cãi nhau hỗn láo với mẹ mà mẹ đành đoạn bỏ nó ra đi .Cũng không phải Chúa cần mẹ hơn ,hay Chúa phạt gia đình con .Mẹ chết vì bịnh ung thư , mẹ thương con và không hề muốn rời xa con nhưng tiếc rằng các bác sĩ đã bó tay cho dù đã tận tình cứu chữa .
Tôi đọc một ngạn ngữ Iran "Nếu bạn thấy một người mù , hãy đá vào mông hắn , tại sao bạn lại cần phải tử tế hơn Thượng Đế ?"Câu ngạn ngữ này tiềm ẩn một quan niệm minh bạch :Nếu bạn thấy một người đau khổ ,bạn hãy tin rằng hắn xứng đáng lãnh nhận hậu quả đó vì tội lỗi mà hắn đã gây ra . Chính Thượng Đế muốn hắn đau khổ .Bởi vậy bạn phải hùa theo Thượng Đế để xỉ nhục và khinh miệt hắn càng nhiều càng tốt .Nếu bạn có ý định thương xót hắn , thì bạn đã đi ngược lại với sự công bình của Thượng Đế . Chúng ta chắc chắn sẽ nhao nhao lên phản đối quan điểm độc ác này .Con người đâu thể nhẫn tâm với anh em đồng loại như vậy được ?Vậy mà nhiều khi chúng ta đã vô tình an ủi những người đau khổ bằng những câu nói mà khi nghe được nạn nhân lại có cảm tưởng như họ xứng đáng bị răn phạt . Bởi những vụng về vô ý , dù trong lòng thật tâm muốn chia sẽ nỗi buồn của họ , chúng ta đã đẩy họ vào sâu trong bóng tối của cảm giác tội lỗi đè nặng .
(St)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!