Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2009

Tác Giả Của Sách Sáng-Thế Ký

Truyền thuyết lâu đời của dân Hê-bơ-rơ và của tín đồ Đấng Christ là: Do Thánh Linh của Đức Chúa Trời dắt dẫn, Môi-se đã dựa vào các tài liệu cổ sẵn có đương thời mình mà chép ra sách Sáng thế ký. Sách nầy chấm dứt chừng 300 năm trước thời Môi-se. Ông chỉ có thể được sự tri thức đó hoặc bởi Đức Chúa Trời trực tiếp khải thị, hoặc nhờ những tài liệu lịch sử của tổ tiên truyền lại cho.


Mở đầu bằng "Bài ca Sáng Tạo," rồi có 10 "Sách Dòng dõi(1) " họp thành "cái cốt" của sách Sáng thế ký. Dường như các "sách dòng dõi" nầy hoặc do Môi-se phối hợp cụ thể, rồi thêm vào các đoạn và các lời giải thích tùy theo ông được Đức Chúa Trời dắt dẫn, hoặc chính ông đã dựa vào các tài liệu lịch sử khác mà mình sẵn có để biên trứ dưới sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời. Mười một tài liệu ấy như sau đây:
"Bài ca Sáng Tạo" (SaSt 1:1-2:3).
"Gốc tích(2) trời và đất" (2:4-4:24).
"Sách chép dòng dõi của A-đam" (5:1-6:8).
"Dòng dõi của Nô-ê" (6:9-9:28).
"Dòng dõi của các con trai Nô-ê" (10:1-11:9).
"Dòng dõi của Sem" (11:10-26).
"Dòng dõi của Tha-rê" (11:27-25:11).
"Dòng dõi của Ích-ma-ên" (25:12-18).
"Dòng dõi của Y-sác" (25:19-35:29).
"Dòng dõi của Ê-sau" (36:1-43).
"Dòng dõi của Gia-cốp" (37:2-50:26).
Mười một tài liệu thượng cổ nầy vốn là gia phổ của dòng dõi được Đức Chúa Trời lựa chọn và của những gia tộc liên hệ. Chúng hợp thành sách Sáng thế ký và gồm 2000 năm đầu tiên của lịch sử loài người, từ khi dựng nên loài người đến khi tuyển dân của Đức Chúa Trời kiều ngụ tại Ai-cập.
"Bài ca Sáng Tạo " (1:1-2:3)
Đây là một bài đầy thi vị, có sự uyển chuyển đều mực và oai nghiêm, mô tả các giai đoạn liên tiếp của sự sáng tạo. Sự sáng tạo nầy được thực hiện trong bảy ngày, là con số hay được nhắc đến trong Kinh Thánh. Trong tất cả văn chương, hoặc thuộc về khoa học, hoặc thuộc về ngành nào khác, không có truyện tích nào tuyệt diệu hơn về căn nguyên muôn vật.
Ai đã viết "Bài ca Sáng Tạo?" Môi-se dùng nó, nhưng chắc nó đã được viết ra từ lâu đời về trước, có lẽ bởi Áp-ra-ham, hoặc Nô-ê, hoặc Hê-nóc, hoặc A-đam. Người ta thường dùng chữ viết từ bao nhiêu đời trước thời Môi-se. Một số "điều răn, qui tắc và luật pháp" (NeNe 9:14) đã có đương thời Áp-ra-ham, tức là 600 năm trước thời Môi-se (xem SaSt 26:5).
Tác giả làm sao biết được việc xảy ra trước khi loài người xuất hiện? Chắc hẳn Đức Chúa Trời "đã khải thị quá khứ xa vời cho ông cùng một cách như về sau, Ngài bày tỏ tương lai xa vời cho các đấng tiên tri vậy."
Biết đâu Đức Chúa Trời đã chẳng dạy "bài ca" nầy, hoặc đại ý của nó cho chính A-đam? Có lẽ "bài ca" nầy đã được truyền miệng trong lúc gia đình sum họp, hoặc được hát lên như một nghi lễ trong cuộc thờ phượng thời cổ (thánh ca là phần lớn của các hình thức văn chương thời tối cổ), từ thế hệ nầy đến thế hệ kia, cho đến khi chữ viết được đặt ra. Chính Đức Chúa Trời canh giữ sự lưu truyền "bài ca" ấy cho đến khi nhờ trí óc phi thường của Môi-se, nó chiếm được địa vị mở đầu Sách của Đức Chúa Trời ban cho các thời đại.
Nếu Kinh Thánh là Lời Đức Chúa Trời như chúng ta đã tin, và nếu Đức Chúa Trời biết từ lúc ban đầu rằng Ngài sẽ dùng Kinh Thánh làm khí cụ chánh yếu trong sự cứu chuộc loài người, thì tại sao lại khó tin rằng cùng một lúc dựng nên họ, Ngài đã ban cho họ mầm giống và nguyên tử của Lời ấy?
Theo Thánh Kinh lược khảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!