Tử Kích, một bậc quyền thế, đi xe, gặp Điền
Tử Phương, một bậc hiền tài, đang đi ở bên đường,
bèn xuống xe chào. Điền Tử Phương không đáp lễ.
Tử Kích giận, bắt lỗi Điền Tử Phương rằng:
“Kẻ phú quý khinh người đã đành, người bần tiện
có khinh người được chăng?”
Tử Phương nói: “Vua khinh người thì mất
ngôi, quan khinh người thì mất chức. Kẻ có học
thức xử cách bần tiện, nói vua không dùng, quan
không nghe theo thì xỏ chân vào giày đi ngay lập
tức, đến đâu mà chẳng được bần tiện, còn lo gì mà
không dám khinh người.”
Tử Kích nghe ra, bèn xin lỗi Tử Phương.
Chu Thư
Cụ Hoàng Phùng Miên có đề thơ:
Truyền rằng Tử Kích thời xưa,
Tài văn, uy võ gió mưa một thời.
Lừng danh quyền quí nhất đời,
Lệnh trên truyền xuống ngàn lời dạ vang.
Nghênh ngang cờ biển rợp đàng,
Gặp người hàn sĩ Tử Phương ngoài hào.
Ngừng cương, xuống ngựa hỏi chào,
Tử Phương giả tảng khác nào không hay.
Kích rằng: “Ông lạ lùng thay,
Nỡ lòng khinh bạc thế này là sao?
Tử Phương bày tỏ thấp cao
Nghe ra Tử Kích vái chào chia tay.
(Trích ‘Cổ Truyện Lược Ca’)
Theo Nếp Sống Mới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!