Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Hãy Khiêm Tốn

Một câu chuyện vui kể rằng ngày xưa
tại một vương quốc nọ có một vị hoàng tử rất
kiêu ngạo tên là Mukasaki. Ông ta đã được
phong vương tước nên có dinh phủ riêng bên
ngoài hoàng cung. Hoàng tử là một người luôn
luôn có thái độ tự cao tự đại; ngay cả khi đi bộ
ông cũng không bao giờ nhìn xuống đường. Mỗi
lần cất bước, ông cố làm ra vẻ oai vệ, ngực ưởng
thẳng, mắt ngước lên trời.

Các quan trong triều
và dân chúng trong vùng đặt cho hoàng tử
Mukasaki một biệt danh là: “Người không bao
giờ biết nhìn xuống”. Dường như hoàng tử cũng
thích biệt danh này lắm vì ông đã nhiều lần
tuyên bố rằng: “Những bật vĩ nhân, những người
quan trọng không bao giờ nhìn xuống, họ chỉ
biết nhìn lên trời cao mà thôi.”
Một ngày kia, hoàng tử Mukasaki được mời
đến dự đại tiệc tại hoàng cung do nhà vua khoản
đải. Để khoe cho mọi người nhìn thấy chiếc áo
choàng có cẩn nhiều viên ngọc quí giá có một
không hai của mình, hoàng tử quyết định không
ngồi xe ngựa nhưng đi bộ từ vương phủ đến
hoàng cung, dĩ nhiên là ông bước đi với thái độ
kiêu hãnh không bao giờ nhìn xuống. Dân
chúng túa ra hai bên đường trầm trồ khen chiếc
áo khoác đẹp và lộng lẫy làm cho hoàng tử càng
thêm hãnh diện. Hoàng tử đến phòng tiệc sau
hết mọi người và hiên ngang bước vào. Khi nhìn thấy ông, mọi người đều cười rộ lên, hoàng
tử kiêu hãnh hỏi:
- Tại sao mọi người cười tôi như vậy?
Một trong những thực khách trả lời:
- Hoàng tử ơi! Xin ông nhìn xuống đôi bàn chân
mình, ông sẽ biết lý do tại sao.
Hoàng tử cuối nhìn xuống chân, mặt
ông bỗng đỏ bừng lên vì hổ thẹn. Cả hai đế giày
của ông đều dính đầy phân ngựa. Bởi không
bao giờ nhìn xuống, hoàng tử đã giẫm lên không
biết bao nhiêu đống phân ngựa từ nhà đến hoàng
cung để dự tiệc.
Hoàng tử Mukasaki trong câu chuyện
vui trên vì không bao giờ nhìn xuống mà đã
giẫm lên những đống phân ngựa dơ bẩn. Một
cách tương tự, nếu chúng ta không biết nhìn lại
mình, kiểm điểm cuộc sống mình để sửa chữa
những khuyết điểm và tật xấu, thì chắc cuộc
sống chúng ta cũng sẽ chồng chất thật nhiều tật
xấu.
Tự phụ và kiêu ngạo làm chúng ta mù
quáng trước những tật xấu của chính mình.
Thêm vào đó, chúng ta lại dễ chìu theo khuynh
hướng moi móc những chuyện gọi là “xấu” của
người khác, và như thế càng ngày chúng ta càng
lún sâu vào trong những tật xấu mà chính mình
không hề hay biết.
Nếu chỉ “…dòm thấy cái rác trong mắt
anh em…, mà chẳng thấy cây đà trong mắt
mình” (Mathiơ 7:3), Cơ Đốc Nhân không những
sẽ bêu xấu chính mình, mà còn bêu xấu cả Chúa
Giê-su mà mình tôn thờ nữa. Để tránh điều này,
chúng ta cần phải biết nhìn xuống, biết khiêm
tốn nhìn vào cuộc sống của chính mình theo sự
soi sáng của Lời Chúa để nhìn thấy những gì
tiêu cực, xấu xa cần được sửa chữa hoặc xóa bỏ.
Xin Chúa giúp chúng ta thực hành lời
khuyên dạy của Sứ Đồ Phao-lô trong thư Ê-phêsô
4:2-3: “phải khiêm nhường đến điều, mềm
mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương
yêu mà chìu nhau, dùng dây hòa bình mà giữ gìn
sự hiệp một của Thánh Linh” để chúng ta vượt
ra khỏi thái độ sống giả hình, tự kiêu và để
chúng ta đừng xét đoán người khác. Xin Ngài
ban cho chúng ta đôi mắt trong sáng, đơn sơ để
nhìn thấy những điều tốt của Chúa nơi anh chị
em mình ngõ hầu tình yêu thương, sự đoàn kết
trong Hội Thánh mỗi ngày càng thêm đậm đà,
khắn khít.
Đỗ Tấn Minh
Theo nepsongmoi, Hè 2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn bạn đã đọc bài viết. bạn có nhận xét gì về bài viết và quan điểm của bạn hãy để lại vài lời chia sẻ cùng mọi người. Xin lưu ý bạn, các nhận xét không có tính góp ý xây dựng sẽ bị xoá ngay. Các nội dung gõ bằng tiếng Việt, có dấu rõ ràng sẽ không làm người khác hiểu lầm. Xin trân trọng cảm ơn bạn đã ghé thăm blog.Chúa ban phước cho bạn!